Chơi tí bủn để đụ em 1 cách chậm rãi hơn

Trận đấu giữa dì Thu và tui bỗng dưng kéo dài lâu hơn. Thế là dì Thu, mợ Tám te te đua tui từ dưới chân suối lên đỉnh đầu nguồn ngay. Có lẽ khi bú vú dì Thu, tui có cảm tưởng như bú vú con gái 17, 18 tuổi hay sao mà khoái dễ sợ. Lính Mã Lai túa ra bao vây nhưng may sao lúc đó có cao uỷ tị nạn và đại tá Mỹ Johnson cùng với ban đại diện văn phòng trại cùng hàng ngàn đồng bào trong trại tị nạn tò mò đến coi nên cuối cùng chúng tôi đã đến nơi bình yên. Tui còn chưa biết làm gì thì dì Thu đã lập tức chuyển bại thành …lì. Mợ Tám thấy dì cháu đên trễ thì càm ràm: Làm gì mà chạy chậm quá vậy? Lần đầu tiên trong đời, tui phải ra sức tả xung hữu đột cùng lúc với 2 người đàn bà đã có chồng. Tui chạy tới quỳ dưới chân mợ Tám mà xin lỗi mợ một lần nữa. Cả mợ Tám lẫn dì Thu thấy tui ăn như hạm mà bụm miệng cười. Chính lúc này tui mới thấy là khi đàn bà mê trai thì cái gì cũng dám làm cho dù chồng là công an đi nữa cũng không sợ, cứ nhắm mắt làm liều theo bản năng thú tính của họ.